Khung Sansovino là một trong những kiểu khung tranh nổi bật nhất của thời Phục Hưng Ý, xuất hiện vào khoảng giữa thế kỷ 16 và được đặt tên theo kiến trúc sư Jacopo Sansovino. Lấy cảm hứng từ nghệ thuật điêu khắc và kiến trúc thời kỳ này, khung Sansovino mang vẻ đẹp cân đối nhưng phóng khoáng, với những chi tiết chạm nổi phức tạp như cuộn xoắn, lá acanthus, đầu thiên thần hay vỏ sò. Các đường viền mạnh mẽ, bố cục đối xứng và sự kết hợp giữa yếu tố kiến trúc và trang trí khiến khung Sansovino không chỉ bao bọc tác phẩm mà còn trở thành một phần mở rộng của nghệ thuật bên trong.


Ban đầu, khung Sansovino được sử dụng cho các bàn thờ, tranh tôn giáo và chân dung quý tộc nhưng sau đó nhanh chóng lan tỏa khắp châu Âu, trở thành biểu tượng cho sự quyền quý và tinh tế. Dù trải qua nhiều biến thể theo từng vùng, đặc trưng của phong cách này vẫn nằm ở sự tương phản giữa hình khối mạnh và chi tiết trang trí uyển chuyển. Ngày nay, khung Sansovino được xem như di sản của nghệ thuật Ý - một minh chứng cho thời kỳ mà khung tranh không chỉ đóng vai trò bảo vệ, mà còn góp phần định nghĩa giá trị thẩm mỹ của toàn bộ tác phẩm.